Legging là phương pháp di chuyển thuyền qua đường hầm kênh đào hoặc adit chứa nước. Phương pháp di chuyển qua đường hầm kênh đào và adit (đường vào) này thường được sử dụng trong các đường hầm kênh đào trong thế kỷ 18 và đầu thế kỷ 19.
Legging trong đường hầm kênh
Các đường hầm kênh đào ban đầu được xây dựng mà không có đường kéo vì điều này đòi hỏi một lỗ khoan lớn hơn nhiều và do đó chi phí xây dựng cao hơn. Trước khi có thuyền có động cơ, legging là một trong số ít lựa chọn để đưa thuyền qua đường hầm như vậy.
Để thực hiện legging, cần có hai người. Họ sẽ nằm trên một tấm ván ngang mũi thuyền, dùng tay giữ tấm ván, dùng chân đẩy thuyền vào thành đường hầm. Đây là một hoạt động khá nguy hiểm và dẫn đến nhiều trường hợp tử vong. Trong những năm sau đó, các tấm ván ‘cánh’ được móc vào thuyền để hoạt động an toàn hơn. Tại đường hầm Crimson Hill, những viên đá xen kẽ trong các bức tường được khoét sâu để tạo ra bước đi tốt hơn cho những người đẩy thuyền (legger). Trong khi thuyền đang được đi bộ qua đường hầm, ngựa sẽ được dắt qua đồi.
Trên các đường hầm ngắn, việc đi qua được thực hiện bởi chủ tàu và thủy thủ đoàn. Ở các đường hầm dài, có những legger chuyên nghiệp, chẳng hạn như ở Đường hầm Blisworth và Đường hầm Dudley. Tại Đường hầm Standedge dài 3 dặm, những chuyên gia legger có thể đưa một chiếc thuyền trống đi qua trong 1 giờ 20 phút, mất 3 giờ với đầy tải và họ được trả 1 shilling 6d (1 Shilling 6 Pence).
Đường hầm Berwick trên Kênh đào Shrewsbury, được mở vào năm 1797 là đường hầm đầu tiên được xây dựng với đường kéo thuyền, phủ nhận nhu cầu sử dụng legging.
Legging cũng là hình thức đẩy chính được sử dụng trong các đường hầm nhân tạo ở Hang động Speedwell cho đến khi thuyền được lắp động cơ điện. Đôi khi, hướng dẫn viên sẽ tắt động cơ thuyền và leg dọc theo mái hang để chứng minh cách thợ mỏ từng sử dụng thuyền. Họ được trả 11,05 bảng Anh theo giá trị tiền tệ hiện nay.